Rừng Na Uy là cuốn sách tôi chần chừ rất lâu mới đọc, dù muốn đọc coi cuốn sách nổi tiếng này có gì. Trước đó tôi đã đọc Biên niên ký chim vặn dây cót quá ám ảnh với cái giếng. Vì vậy nên khi mở ngẫu nhiên và gặp "cái giếng" ở Rừng Nauy đã làm tôi chựng ngay lập tức gấp sách và phải gần 2 năm sau mới quyết định đọc. Khi bắt đầu, tôi đã sẵn sàng cho một câu chuyện đầy rẫy những sự u tối với những nhân vật luôn có sự "trống hoác" trong tâm hồn, luôn bị tước mất những niềm vui hay sức sống tuổi trẻ - theo rất nhiều cách. Thực tế, ở Rừng Na Uy vẫn là những thứ đó: tổn thương, trống rỗng, mất phương hướng và luôn tìm kiếm. Thế nhưng ở đây tôi có cảm nhận sâu sắc về hành trình để đến với sự thấu hiểu. Mỗi nhân vật của Haruki Murakami , theo con đường mình chọn, đều nỗ lực để tìm kiếm sự thấu hiểu - một cách rất tích cực. Về những mối quan hệ của Watanabe. Naoko với cậu giống một mắt xích từ quá khứ. Mình nghĩ nó là sự tôn thờ, nâng niu những gì của cái như "ngôi đền...