Chuyển đến nội dung chính

Find me - Tìm em nơi anh - André Aciman

Trước khi bắt đầu với Find me của André Aciman, có rất nhiều đã khuyên tôi nên dừng lại – Dừng lại với Call me by your name là đủ rồi. Tất cả họ đều chưa đọc Find me nhưng họ đều từng “mất niềm tin” với một “phần tiếp theo” của những cuốn sách khác. Dù thế, cuối cùng tôi vẫn không cầm lòng được trước mong muốn gặp lại cậu chàng Elio ấy.

Kết cấu của Find me không như tôi nghĩ ban đầu. Nhưng đây có thể là lý do quan trọng khiến tôi cảm thấy thích cuốn sách. Nó khiến tôi kiên nhẫn như chờ một điều gì đó quan trọng nhưng sẽ đến rất muộn. Chờ đợi như điều tất nhiên phải thế.



Tôi đọc Find me phần nhiều vì muốn gặp lại Elio, muốn biết sau nhiều năm, chàng trai ấy sẽ ra sao. Có thể việc tôi tự tin mà đọc đến từ việc đã nghe loáng thoáng ở đâu đó cái kết cho tình yêu của cậu. Một cái kết đẹp. Thế nhưng đến cuối cùng, Find me mang lại cho tôi nhiều hơn thế. Trong khi chờ đợi để gặp cậu, tôi hiều thêm về tình yêu, về thời gian, về cách tình yêu tồn tại. Những thứ quan trọng trong cuộc đời ta, theo cách nào đó, dù muộn màng nhưng nhất định sẽ đến bên ta, một ngày nào đó. À, hình như người ta hay gọi đó là định mệnh.

Không giống những khi viết review sách khác, tôi đã muốn spoil một chút nội dung Find me. May là thói quen đã khiến tôi dừng lại được. Chỉ là, tôi yêu tình yêu của Elio và Oliver quá đỗi. Nó làm tôi nhớ đến, ngay lúc này, mối tình của Phlorênhtinô Arixa và Phecmina Đaxa trong Tình yêu thời thổ tả (may là ít dữ dội và cũng ít trần trụi hơn). Và những cây dương cầm, đối với tôi, là nhân vật chính đáng yêu tuyệt vời. Không có chúng, sẽ không có câu chuyện tình yêu này.

Tôi không biết nghĩ mình cảm thấy may mắn vì đã đọc Find me hay chưa từng đọc Call me by your name. Hoặc cả hai. Việc không không đọc Call me by your name khiến tôi không phải so sánh 2 phần với nhau. Xem Call me by your name giúp tôi không phải tìm kiếm tạo hình nhân vật. Và nói một cách thật thà thì Timothée Chalamet đã khiến tôi quá là hài lòng với Elio rồi.

Cuối cùng, tôi vẫn tin vào tình yêu!

Xem thêm những bài viết chi tiết hơn tại kênh review sách SachXanhXanh.Com

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Cà chua ngọt – Truyện về nhóc Tom - Barbara Constantine | Review

Cà chua ngọt – Truyện về nhóc Tom của tác giả Barbara Constantine được NXB Calman-Lévy là cuốn sách đã bán được hơn 140.000 bản tại Pháp. Câu chuyện về cậu nhóc mười một tuổi đáng yêu này cũng được độc giả Việt Nam đặc biệt yêu thích trong nhiều năm qua. Cà chua ngọt là những mảnh ghép không tròn trĩnh nhưng lại tạo nên bức tranh khiến người ta có nhiều suy ngẫm. Cà chua ngọt – Truyện về nhóc Tom của Barbara Constantine là câu chuyện về những mảnh ghép cuộc đời của nhiều nhân vật. Tác giả đã nhắc đến Joss là cô gái có thể khiến người ta cảm thấy khó chịu khi thấy cô – một bà mẹ trẻ vô trách nhiệm, nóng nảy nhưng cô cũng là đứa trẻ đã phải làm mẹ khi mới mười ba tuổi chín tháng và đang cố gắng để thay đổi để được người ta công nhận chính bản thân cô thay vì chỉ nhìn vào bộ ngực. Một chàng trai trẻ Samy muốn làm lại cuộc đời sau những sai lầm tuổi trẻ nhưng cho đến hiện tại, anh ta cũng chưa hẳn thoát khỏi những nông nổi. Vợ chồng ông Archibald và bà Odette giàu lòng nhân ái, rất thú vị...

Review Rừng Na Uy - Haruki Murakami

Rừng Na Uy là cuốn sách tôi chần chừ rất lâu mới đọc, dù muốn đọc coi cuốn sách nổi tiếng này có gì. Trước đó tôi đã đọc Biên niên ký chim vặn dây cót quá ám ảnh với cái giếng. Vì vậy nên khi mở ngẫu nhiên và gặp "cái giếng" ở Rừng Nauy đã làm tôi chựng ngay lập tức gấp sách và phải gần 2 năm sau mới quyết định đọc. Khi bắt đầu, tôi đã sẵn sàng cho một câu chuyện đầy rẫy những sự u tối với những nhân vật luôn có sự "trống hoác" trong tâm hồn, luôn bị tước mất những niềm vui hay sức sống tuổi trẻ - theo rất nhiều cách. Thực tế, ở Rừng Na Uy vẫn là những thứ đó: tổn thương, trống rỗng, mất phương hướng và luôn tìm kiếm. Thế nhưng ở đây tôi có cảm nhận sâu sắc về hành trình để đến với sự thấu hiểu. Mỗi nhân vật của Haruki Murakami , theo con đường mình chọn, đều nỗ lực để tìm kiếm sự thấu hiểu - một cách rất tích cực. Về những mối quan hệ của Watanabe. Naoko với cậu giống một mắt xích từ quá khứ. Mình nghĩ nó là sự tôn thờ, nâng niu những gì của cái như "ngôi đền...