Chuyển đến nội dung chính

Review Và rồi núi vọng - Khaled Hosseini

Nếu đã đọc Người đua diều và Ngàn mặt trời rực rỡ thì sẽ rất nhiều người có mong muốn đọc tiếp Và rồi núi vọng của Khaled Hosseini. Là người đặc biệt thích hai cuốn sách trước, tôi đã rất kỳ vọng vào cuốn sách này. Thế nhưng, nói một cách thành thực thì tôi đã thất vọng khi gấp trang sách cuối cùng lại.


Vẫn là một câu chuyện về Afghanistan. Về những số phận, bi kịch hoặc không, theo cách nhìn của mỗi người. Nếu tách từng câu chuyện thì có thể khiến người đọc xúc động và suy nghĩ rất nhiều. Thế nhưng tiếc một cái là tất cả những câu chuyện đó lại ở trong một mớ rối rắm những câu chuyện được cộng lại, được tổng hợp. Rõ ràng, những nhân vật đều có liên quan đến nhau. Thế nhưng cái liên quan chỉ đơn giản là ở việc họ vô tình gặp nhau, hoặc sống cùng nhau hoặc vân vân những thứ khác. Vấn đề là rốt cuộc, tôi không hiểu vai trò của họ trong câu chuyện của anh em Pari (cuối cùng, tôi không chắc họ có phải nhân vật chính hay không).

Trong suốt thời gian đọc, tôi đều trong trạng thái đi tìm mạch truyện. Có nhiều cuốn sách, bạn sẽ tìm thấy câu trả lời cuối cùng sau khi ráp những mảnh ghép vào với nhau. Thế nhưng cuối cùng, Và rồi núi vọng của Khaled Hosseini không có được điều ấy.


Một điểm nữa khiến Và rồi núi vọng có vẻ bị đuối so với Ngàn mặt trời rực rỡ và Người đua diều chính là sự rườm rà trong câu chữ. Tôi không thể nào hiểu nổi vì sao một người lái xe thuê, một người giúp việc hay bất cứ là gì - lại có bức thư dài như cuốn sách nhỏ - kể tỉ mỉ việc ông ấy say mê cô phu nhân ông chủ của mình ra sao, cảm giác như thế nào... Trong khi bức thư có một mục đích khác vô cùng quan trọng.

Thực tế, có không ít tác phẩm sử dụng những mảnh ghép nhỏ để tạo ra một bức tranh lớn. Cũng có nhiều truyện ngắn với kết thúc lửng lơ tạo cho người đọc nhiều suy ngẫm sau đó. Tuy nhiên, ở Và rồi núi vọng lại không có cái "mạch" cần thiết để người đọc cảm thấy được sự cô đọng mà lại có cảm giác như tác giả đang... buồn ngủ. Dù là phần nói về nhân vật nào, sự rườm ra trong câu chữ, cách diễn đạt cũng đều khiến người đọc rất oải.

Nói chung, Và rồi núi vọng không phải lựa chọn lý tưởng cho những ai từng đọc Người đua diều và Ngàn mặt trời rực rỡ trước đó. Cuốn sách mang đến cảm giác thiếu chặt chẽ ở câu chuyện và không đủ hấp dẫn ở cách kể. Đây là điều khá đáng tiếc khi trước đó tôi đã rất mong chờ bản tiếng Việt của tác phẩm này.

Xem thêm những review sách hay khác tại website Sách Xanh Xanh https://sachxanhxanh.com/

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Review Rừng Na Uy - Haruki Murakami

Rừng Na Uy là cuốn sách tôi chần chừ rất lâu mới đọc, dù muốn đọc coi cuốn sách nổi tiếng này có gì. Trước đó tôi đã đọc Biên niên ký chim vặn dây cót quá ám ảnh với cái giếng. Vì vậy nên khi mở ngẫu nhiên và gặp "cái giếng" ở Rừng Nauy đã làm tôi chựng ngay lập tức gấp sách và phải gần 2 năm sau mới quyết định đọc. Khi bắt đầu, tôi đã sẵn sàng cho một câu chuyện đầy rẫy những sự u tối với những nhân vật luôn có sự "trống hoác" trong tâm hồn, luôn bị tước mất những niềm vui hay sức sống tuổi trẻ - theo rất nhiều cách. Thực tế, ở Rừng Na Uy vẫn là những thứ đó: tổn thương, trống rỗng, mất phương hướng và luôn tìm kiếm. Thế nhưng ở đây tôi có cảm nhận sâu sắc về hành trình để đến với sự thấu hiểu. Mỗi nhân vật của Haruki Murakami , theo con đường mình chọn, đều nỗ lực để tìm kiếm sự thấu hiểu - một cách rất tích cực. Về những mối quan hệ của Watanabe. Naoko với cậu giống một mắt xích từ quá khứ. Mình nghĩ nó là sự tôn thờ, nâng niu những gì của cái như "ngôi đền

Find me - Tìm em nơi anh - André Aciman

Trước khi bắt đầu với Find me của André Aciman, có rất nhiều đã khuyên tôi nên dừng lại – Dừng lại với Call me by your name là đủ rồi. Tất cả họ đều chưa đọc Find me nhưng họ đều từng “mất niềm tin” với một “phần tiếp theo” của những cuốn sách khác. Dù thế, cuối cùng tôi vẫn không cầm lòng được trước mong muốn gặp lại cậu chàng Elio ấy. Kết cấu của Find me không như tôi nghĩ ban đầu. Nhưng đây có thể là lý do quan trọng khiến tôi cảm thấy thích cuốn sách. Nó khiến tôi kiên nhẫn như chờ một điều gì đó quan trọng nhưng sẽ đến rất muộn. Chờ đợi như điều tất nhiên phải thế. Tôi đọc Find me phần nhiều vì muốn gặp lại Elio, muốn biết sau nhiều năm, chàng trai ấy sẽ ra sao. Có thể việc tôi tự tin mà đọc đến từ việc đã nghe loáng thoáng ở đâu đó cái kết cho tình yêu của cậu. Một cái kết đẹp. Thế nhưng đến cuối cùng, Find me mang lại cho tôi nhiều hơn thế. Trong khi chờ đợi để gặp cậu, tôi hiều thêm về tình yêu, về thời gian, về cách tình yêu tồn tại. Những thứ quan trọng trong cuộc đời ta, th

Hoàng Tử Bé - Antoine de Saint-Exupery | Review

Review sách hay - Hoàng Tử Bé của Antoine de Saint-Exupery là tác phẩm được coi là xuất sắc nhất của văn học Pháp thế kỷ XX và đã được dịch qua hơn 250 ngôn ngữ. Đối với nhiều độc giả, Hoàng Tử Bé luôn mang lại nhiều cảm xúc khi được đọc và kết thúc câu chuyện. Tác phẩm được xuất bản năm 1943 và cho đến nay đã có hơn 200 triệu bản sách trên khắp thế giới. Hoàng Tử Bé là câu chuyện kể về một cậu chàng ở tinh cầu B612 đã lạc đến sa mạc và có cuộc gặp gỡ với người phi công bị hỏng máy bay ở đây. Rồi hai người đã có những cuộc trò chuyện thú vị suốt thời gian đó, khi Hoàng Tử bé kể về những cuộc gặp gỡ khác của cậu. Người ta nói nhiều về những bài học từ Hoàng Tử Bé của Antoine de Saint-Exupery. Thế nhưng tôi chỉ thấy những cuộc gặp gỡ ngắn ngủi của chú bé hoàng tử với các nhân vật như làm mình nhìn thấy một thứ ánh sáng rất nhẹ, rất dịu dàng trong đó. Cuộc sống đôi khi chỉ cần những điều đẹp đẽ bé xíu xiu như thế. Có một đoạn trích tôi rất thích ở tác phẩm này. Nó khiến tôi muốn mỉm cườ